Hà Nội trấn dẹp
và bắt bớ những người tham gia cuộc tuần
hành chống Trung Quốc làm dấy lên làn sóng phẫn
nộ về sự bất nhất giữa lời nói và
việc làm của chính quyền.
Trong ánh mắt người trẻ, cách ứng phó của nhà
nước có ý nghĩa và tác động như thế nào và
nguyên nhân sâu xa của hành động này là gì? Chúng ta
sẽ nghe ý kiến của chính những người
trong cuộc là Nguyễn Tiến Nam, Ngô Duy Quyền, và
Vũ Quang Dũng, 3 bạn trẻ trong số những
người biểu tình bị bắt hôm 21/8 tại Hà
Nội.
Công an mặc thường phục bắt giữ người
biểu tình sau khi giải tán cuộc tuần hành
chống Trung Quốc tại Hà Nội, Chủ nhật
21/8/2011
Trà Mi: Các bạn khẳng định động cơ chính yếu
thúc đẩy các bạn tham gia các cuộc biểu tình
chống Trung Quốc là từ khối óc, con tim yêu
nước chứ không một ‘thế lực thù địch’ nào
có thể kích động hay giật dây, nhưng các bạn có
sợ rằng những cuộc tuần hành này rồi
sẽ bị lợi dụng và mình sẽ trở
thành những con tốt bị lợi dụng cho những
‘thế lực xấu’ đó không?
Tiến Nam: Không bao giờ.
Duy Quyền: Nếu người ta tự tin vào chính mình
thì không bao giờ đi vu cho người khác là bị
người nọ người kia xúi giục. Tôi không phản
đối ý kiến cho rằng yêu nước phải tuân
thủ chính sách, chủ trương của nhà nước. Thế
nhưng có nhiều cách để yêu nước. Ai có cách thế nào
thì cứ tự do thể hiện thôi, chứ không
phải hễ cách của mình khác cách của
người ta thì mình cấm đoán. Còn chủ
trương chính sách nhà nước thì phải thể hiện
bằng các văn bản quy phạm pháp luật một cách
minh bạch để người dân tuân theo, chứ không
phải là lệnh của bất kỳ một kẻ nào
trong hệ thống cầm quyền.
Trà Mi: Theo các bạn, các cuộc tuần hành chống Trung
Quốc bị trấn dẹp không phải là vì
lý do ‘gây rối trật tự’, cũng không phải
vì lý do ‘bị kẻ xấu lợi dụng’.
Vậy nguyên do vì sao chính quyền lại nhất
quyết phải trấn dẹp các cuộc tuần hành
này?
Tiến Nam: Sở dĩ nhà nước đàn áp các cuộc
biểu tình yêu nước của chúng tôi là vì
họ đang sợ hãi. Họ sợ rằng khi chúng tôi
hiểu ra được bản chất của sự việc,
hiểu tại sao chúng tôi mất đất, mất đảo,
hiểu rõ cách hành xử của chính quyền,
thì những cuộc biểu tình chống Trung
Quốc sẽ trở thành những cuộc biểu
tình phản đối chính họ, bởi vì họ
đã làm sai trái quá nhiều điều. Họ sợ
điều đó.
Trà Mi: Nam có cơ sở nào chứng minh những điều sai
trái mà bạn nhận thấy đó là gì mà phải che
lấp bằng những hành động mạnh tay như
vậy?
Tiến Nam: Chẳng hạn như tại sao họ không công
khai cho biết họ đàm phán với Trung Quốc về
vấn đề Biển Đông như thế nào, tại sao họ
không ra những nghị quyết mạnh mẽ hơn về
Biển Đông. Trong nội tình của sự ngoại
giao đó có cái gì mà họ không dám công khai ra? Rất
nhiều nhân sĩ-trí thức đã lên tiếng về
điều đó, sao họ không dám công khai trả lời? Nhà
nước Việt Nam có câu ‘Dân biết, dân làm, dân bàn, dân
kiểm tra’, sao họ không cho ‘dân biết, dân làm, dân bàn,
dân kiểm tra’?
Trà Mi: Thế còn Quyền và Dũng, các bạn không
đồng ý với lý do nhà nước nêu ra rằng
dẹp biểu tình để vãn hồi trật
tự, ngăn chặn ‘các thế lực thù địch’, vậy
theo các bạn, nguyên do sâu xa là gì?
Duy Quyền: Tôi cũng đồng tình với ý
kiến của anh Tiến Nam. Ngoài lý do như anh Nam
vừa đề cập, tôi cho rằng nhà cầm quyền
cộng sản Việt Nam rất lo ngại rằng
những cuộc biểu tình yêu nước, phản
đối Trung cộng xâm lược có thể phát triển thành
những cuộc tuần hành đòi tự do dân chủ
như ở Bắc Phi hiện nay. Đó là lý do mà tôi nghĩ
là họ rất sợ.
Trà Mi: Dũng có ý kiến nào khác không?
Quang Dũng: Mình cảm nhận được một
điều là người dân rất bức xúc với sự
lãnh đạo của đảng và nhà nước hiện nay
với giá cả lương thực tăng cao và nạn tham ô.
Trà Mi: Thế nhưng nhà nước nói họ đấu tranh bảo
vệ toàn vẹn chủ quyền lãnh thổ nhưng
cũng muốn giữ môi trường hòa
bình-hữu nghị để xây dựng phát triển
đất nước, duy trì giao hảo với Trung
Quốc vì an ninh, hòa bình đất nước và
khu vực. Cho nên họ mới có động thái trấn
dẹp các cuộc biểu tình chống Trung Quốc
để tránh gây bất lợi cho ngoại giao song phương.
Ý kiến các bạn thế nào?
Duy Quyền: Mình không thể hợp tác với kẻ
luôn lăm le xâm hại, lừa đảo, cướp bóc đất
nước và nhân dân mình. Làm sao có thể hợp tác
được với những kẻ như thế? Đó cũng
chỉ là lý do họ ngụy biện thôi. Bất
kỳ điều gì gây nguy hiểm cho sự thống
trị của nhà cầm quyền hiện nay thì
họ bất chấp nhân quyền, luật pháp mà
thẳng tay đàn áp.
Tiến Nam: Tôi có ý kiến tiếp nối ý
của anh Quyền. Tôi nghĩ rằng chính quyền
họ đang sợ hãi. Cuộc biểu tình
của chúng tôi không làm phương hại đến ngoại giao
Việt-Trung. Chúng tôi phản đối nhà cầm quyền
Bắc Kinh lấn chiếm biển đảo của chúng ta.
Trà Mi: Nhưng bạn có nghĩ rằng các cuộc tuần
hành rầm rộ, ồn ào như thế sẽ gây bất
lợi cho an ninh, hòa bình
của đất nước trước người anh em khổng
lồ Trung Quốc?
Tiến Nam: Tôi nghĩ rằng những điều đó không
thể xảy ra vì cuộc tuần hành của chúng
tôi thể hiện lòng yêu nước, làm cho tinh thần
dân tộc càng mạnh mẽ. Chúng tôi làm trỗi dậy
lòng yêu nước của từng người dân. Chúng tôi
muốn xây dựng và làm cho đất nước tốt đẹp
hơn. Các cuộc biểu tình này cho dân Trung Quốc
thấy rằng dân Việt Nam lúc nào cũng đoàn kết.
Trong lịch sử, Trung Quốc không thể đồng hóa
được chúng tôi thì bây giờ họ cũng không
thể lấn chiếm được biển đảo của
chúng tôi. Chúng tôi sẵn sàng đứng lên để đòi
lại biển đảo của mình.
Trà Mi: Nam vừa chia sẻ ý kiến về tác
dụng của các cuộc tuần hành chống Trung
Quốc. Còn nói về tác dụng của hành động trấn
dẹp các cuộc biểu tình này, các bạn ghi
nhận ra sao?
Duy Quyền: Cách cư xử của chính quyền trong
việc đàn áp những cuộc biểu tình vừa
rồi sẽ gây tác dụng ngược. Có thể một
số người không hề biết có chuyện biểu
tình ở Việt Nam, nhưng bây giờ, tôi tin rằng
đã có rất nhiều người biết đến
việc này. Khi người ta biết, người ta sẽ
tìm hiểu và sẽ thấy cách hành xử của
chính quyền vừa qua là phi pháp.
Trà Mi: Nói về tác động của việc trấn dẹp
biểu tình, Dũng có suy nghĩ nào muốn chia
sẻ?
Quang Dũng: Mình nghĩ nó sẽ càng khơi dậy
lòng yêu nước trong nhân dân. Gần 20 năm nay Dũng
mới thấy biểu tình bùng nổ tại
Việt Nam như hiện nay.
Trà Mi: Theo bạn, nó có ý nghĩa như thế nào?
Quang Dũng: Người dân đang bức xúc và họ sẽ
đứng dậy để thể hiện lòng yêu nước
cũng như thức tỉnh lòng yêu nước trong
tất cả mọi người.
Trà Mi: Là những người trực tiếp tham gia, sau
những cuộc tuần hành đó và sau những gì
diễn ra, trong lòng các bạn đọng lại
những gì?
Duy Quyền: Tôi có niềm tin là nhất định Việt
Nam sẽ phải có sự thay đổi.
Trà Mi: Các bạn cho rằng trấn dẹp các cuộc
biểu tình này chỉ mang lại tác dụng
ngược. Như vậy liệu sẽ có các cuộc tuần
hành tương tự diễn ra nữa hay chăng? Từ sau hành
động trấn áp này, các bạn mường tượng
những gì sắp xảy ra?
Duy Quyền: Tuy mức độ thăng trầm có thể khác
nhau nhưng tôi tin rằng những cuộc tuần hành sẽ
diễn ra chứ không chấm dứt ở đây.
Trà Mi: Mời ý kiến của Nam.
Tiến Nam: Sau cuộc tuần hành bị trấn áp
vừa rồi, có thể diễn ra cũng có thể không
diễn ra những cuộc tuần hành tiếp theo. Nhưng
riêng đối với tôi, hằng ngày và mỗi sáng chủ
nhật, nếu có điều kiện, tôi vẫn đi ra khu
vực bờ Hồ Hoàn Kiếm. Tôi muốn thể
hiện lòng yêu nước và dõi ánh mắt căm
hờn vào đại sứ quán Trung Quốc khi đi qua khu
vực đại sứ quán. Nhà cầm quyền Bắc Kinh
đã bắn chết và xâm chiếm biển đảo
của đất nước chúng tôi. Tôi muốn thể hiện
cho họ thấy rằng dân tộc Việt Nam 4 ngàn năm
lịch sử này có những Trần Ích Tắc, nhưng
cũng có những Quang Trung, những Lê Lợi. Không
một thế lực hay tổ chức nào có thể làm
cho tinh thần yêu nước của người dân Việt Nam
nhục chí đi được.
Ngày 9 và 16 tháng 12 năm 2007, Tiến Nam đã tham gia các
biểu tình chống Trung Quốc. Trong buổi
cuối cùng của cao trào tuần hành đó, vào ngày 23/12/2007,
Tiến Nam bị bắt cùng anh Nguyễn Chí Đức khi chúng
tôi đang tuần hành. Trong đoàn người có tôi, anh Đức, 5
bạn trẻ, và đằng sau là một đoàn dân oan gồm
các cụ già và những người nông dân. Hôm đó, chúng tôi
đã bị bắt và bị theo dõi rất gắt
gao gần hơn 1 tháng trời. Sau lần đó, đến ngày
29/4/2008, tôi đi biểu tình chống rước đuốc
Olympic Bắc Kinh qua đất nước Việt Nam. Khi đó, tôi
cùng anh Ngô Quỳnh đã bị bắt và bị đánh
đập rất dã man tại công an
phường Đồng Xuân. Lúc nào tôi cũng mong muốn xây
dựng đất nước Việt Nam tốt đẹp hơn và
tới bây giờ tôi đi biểu tình chống lại
sự bành trướng của Trung Quốc, chống lại
sự xâm chiếm biển đảo của quê hương chúng tôi,
bắn giết nhân dân chúng tôi. Lúc nào tôi cũng muốn
thể hiện lòng yêu nước của tôi và tôi không lo
ngại một điều gì vì chúng tôi có chính
nghĩa. Lòng yêu nước của chúng tôi trong sáng. Tôi
không làm gì sai trái pháp luật, chỉ muốn thể
hiện lòng yêu nước chân chính và sự đoàn kết
của người dân Việt Nam. Tôi sẵn sàng chấp
nhận những gì xảy ra với tôi, bất
kỳ sự đàn áp hay bắt bớ nào của chính
quyền đối với những người yêu nước.
Việc làm sai trái của chính quyền, lịch sử
sẽ phán xét họ, nhân dân sẽ phán xét họ.
Trà Mi: Sau các cuộc tuần hành này, sau những gì
diễn ra, Dũng rút ra cho mình điều gì?
Quang Dũng: Mình nghiệm ra rằng mình cần
đi và kêu gọi mọi người nhận thức, hãy
đứng dậy thể hiện lòng yêu nước
vì chủ quyền biển đảo của đất
nước mình. Mình mới tham gia biểu tình
từ tháng 6 tới nay, mình đã khâm phục
chị Bùi Minh Hằng, một người rất mạnh
mẽ, cũng như anh Tiến Nam và anh Chí Đức. Nếu có
điều kiện, có lẽ tuần nào Dũng cũng ra Hà
Nội để thể hiện lòng yêu nước của
mình.
Duy Quyền: Chúng tôi tham gia đoàn biểu tình thể
hiện thái độ với Trung Quốc thật ra là
thể hiện quyền và trách nhiệm công dân của
mình. Đọng lại lớn nhất trong tôi là
tình cảm của những người tuần hành,
những tình cảm trong sáng, đoàn kết, rất
thiêng liêng, thật sự đã để lại trong tôi
một dấu ấn rất lớn.
Trà Mi: Để chia sẻ nguyện vọng của mình
đối với những người hữu trách và với
những người thanh niên, thế hệ đồng trang
lứa với mình, các bạn sẽ nói điều
gì?
Duy Quyền: Chúng tôi không đòi hỏi yêu cầu gì
hơn là nhà chức trách đã đưa luật thì hãy
tôn trọng luật pháp, tôn trọng người dân. Chính
quyền hãy đặt lợi ích của tổ quốc,
của nhân dân lên trên hết, đừng đặt lợi ích phe
nhóm hay đảng phái lên trên. Với các bạn thanh niên, tôi
mong muốn ngày càng có thêm nhiều bạn trẻ quan tâm
hơn đến cộng đồng, đến hiện tình và
vận mệnh của đất nước và đưa ra các lựa
chọn, quyết định cho riêng mình.
Trích từ VOA Vietnamese
|
|